Cre: @____O6N (Twitter)
Bạn đang xem: “Tokyo Revengers”: Pahchin Rất Có Thể Sẽ Phải Mất Mạng Khi đối đầu Với Mikey – Cái Giá Của Tình Bạn.
Ba ngày sau, Takemichi và Aki tỉnh lại trong trạng thái vui vẻ và hoạt bát khiến mấy người kia không tin được rằng họ vừa bị bắn suýt mất mạng mấy hôm trước. Nhất là Aki, cô sau khi tỉnh dậy liền trở nên tưng tửng và vui vẻ hơn. Mấy người Mikey nghĩ rằng sau khi bị bắn trúng đầu thì thần kinh của cô đã có vấn đề rồi.
Mặc dù họ đã kêu là khoẻ hẳn rồi, nhưng hai chàng bảo mẫu Draken và Mitsuya kiên quyết bắt họ ở lại theo dõi thêm một thời gian nữa. Takemichi và Aki được hai người họ chăm đến mức tăng lên vài kí.
Takemichi và Aki mặt đen như đáy nồi, biểu cảm giận dỗi xị mặt ra. Hai người này chả hiểu người ta gì hết.
Hai ông đang cho chúng tôi ở trong hang địch đó nha. Có còn lương tâm không hả ?
Bất mãn là thế nhưng Takemichi và Aki chẳng thể cãi lại Draken với Mitsuya. Chỉ đành thoả hiệp mà chấp nhận đóng cọc cắm mông ở bệnh viện, thật ra là phòng thí nghiệm bí mật này vài tuần.
Chớt mắt đã sắp đến mùa đông rồi….Một năm sắp trôi qua như chó rượt ngoài đồng.
Thời tiết đã bắt đầu lạnh hơn và có lẽ sẽ có tuyết, Takemichi nằm trong phòng bệnh viện chán nản thở dài. Ánh mắt xanh vô định nhìn ra ngoài cửa sổ.
“Chán quá ha ~” Takemichi nằm dài trên giường. Miệng ngậm cây kẹo mút mà Kazutora mang đến.
Vui vẻ làm sao ~ Kazutora đã được Mikey tha thứ, hắn ta thậm chí còn quỳ hai ngày liền ở phòng bệnh của Shinichiro xin lỗi anh ấy. Sau hôm đó, Kazutora nghiễm nhiên đảm nhận trọng trách ngày ngày chăm sóc Shinichiro vẫn đang còn chìm trong giấc ngủ. Mikey cũng trở nên vui vẻ hơn, thường hay đến nói chuyện với Kazutora để nối lại tình xưa, Baji hạnh phúc đến mức khóc nước mắt nước mũi tè le ra.
Những người bạn thân đã làm lành rồi. Takemichi vui đến không tả nổi.
“Chán vcl thật.” Aki cũng nằm như pho tượng đá trên giường. Con ngươi xoắn ốc khẽ cử động theo những chuyển động nhỏ của bên ngoài. Sau khi được “chữa trị” thì các giác quan của cô đã nhạy bén hơn hẳn.
Takemichi nheo mắt nhìn cô nàng tóc đỏ ngoan hiền ngày nào. Sao từ lúc đi theo Draken thì Aki trở nên mạnh bạo và ngầu lòi hơn vậy ? Về mặt biểu cảm thì vẫn y xì đúc tờ giấy trắng, nhưng cũng đã có vài cải thiện đáng kể. Những lúc cần thiết thì cô đã biết thể hiện sự tức giận hoặc vui vẻ, hạnh phúc, khó chịu với một ai hay thứ gì đó. Thậm chí còn có cả cà khịa, kích động người khác bằng cách chửi họ sấp mặt bằng lời lẽ khiêu khích, thiếu đòn. Còn đi kèm theo thái độ cợt nhả nữa.
Aki đã không còn tinh khiết, cô đã tham gia vào ngành phân phát nghiệp chướng từ miệng mà ra rồi.
Mà khoan…Aki đi theo Draken lúc nào ? Takemichi đã không biết chuyện luôn.
Hình như là từ hôm Draken ngủ lại ở nhà cậu. Từ lúc đó, Aki bắt đầu bám dính Phó Tổng Trưởng Touman nhiều hơn. Mọi người đều thấy rất lạ vì trước kia ngoài Takemichi ra thì Aki chả bám ai khác. Ngay cả đội trưởng của cô là Kisaki cũng không. Hai người này ghét nhau đến long trời lở đất. Nhìn mặt nhau như muốn cào nát mặt đối phương ra, chà đặt rồi khô máu với nhau. Aki thường hay ngăn cách Kisaki đến gần Takemichi, hắn ta đến gần là cô nàng xem vào giữa rồi nhìn hắn cười khẩy đầy khinh bỉ. Kisaki vì tức cũng bắt đầu khiêu khích Aki.
Chửi qua chửi lại rồi thế là hai người họ đánh nhau !
Gian nan lắm ! Nói trước nhá, Kisaki còn lâu mới được Aki mama tuyển vô dàn hậu cung.
Ngược với Kisaki, Takemichi nghe bảo Phó Tổng Trưởng và đội phó Lục Phiên rất thân, Draken rất tận tâm chỉ dạy Aki từng chuyện nhỏ nhặt. Aki bình thường đã rất kĩ tính, cô cũng giỏi việc nội trợ và bếp núc. Sau khi được Draken đào tạo thì còn rất giỏi luôn việc chăm sóc người khác. Mà Mitsuya cũng có tham gia mới hay, hắn ta còn dạy Aki may vá nữa cơ. Cái hay là cô lại cũng giỏi công việc này, xem ra Aki rất có tố chất trong mấy bộ môn cần hoạt động cơ tay và sự tỉ mỉ.
Takemichi từng bất ngờ khi thấy Aki vì quá chán mà kêu Mitsuya mang len đến để cô đan. Sắp đến mùa đông rồi, nên cô muốn đan khăn.
Aki giờ thành hình mẫu lý tưởng trong mắt tất cả đám đực rựa của Touman. Con gái nhà ai mà vừa xinh, vừa mạnh mẽ, ngầu lòi lại còn giỏi việc bếp núc, lo toang việc nhà từ A đến Z. Takemichi cảm thấy tự hào, cậu phổng mũi muốn khoe rằng đây là bảo mẫu không công nhà cậu đấy.
Phó Tổng nên đổi nghề làm nhà đào tạo bảo mẫu đi. Đừng làm bất lương nữa.
Cả ba người nên tạo thành tổ hợp bảo mẫu…
Ngoài việc dạy Aki ra thì hình như Draken còn hay trao đổi, bàn luận điều gì đó rất sôi động với Aki.
Hình như liên quan đến cậu…?
“Mày có chụp lúc Takemicchi khoả thân không ?” Draken nài nỉ, nhìn hắn vì muốn có ảnh của crush mà xin xỏ đủ kiểu.
Thảm hại, một chút liêm sỉ cũng không thèm giữ lại. Giá trị nghị lực của mày bèo bọt thế à ?
“Đồ biến thái. Mày tưởng muốn nhìn ảnh khoả thân của sếp tao là dễ à.” Aki trừng mắt nhìn lại.
“Thế ảnh Takemicchi bán khoả thân thôi cũng được.”
“Điên à, không có. Nhưng có ảnh cậu ấy ngủ gật và nấu cơm.”
Takemichi có cảm giác chẳng lành. Giống như bà mẹ đang lo chuyện xem mắt cho con trai vậy. Lẽ nào Aki mama chuẩn bị sính lễ gả cậu cho Draken ? Takemichi cậu sắp bị bán đi làm dâu nhà người ta sao ?
Ứng cử viên sáng giá cho vị trí chính thất – Chồng cả của Takemichi đã được Aki ưu ái lựa chọn. Thay vì qua mấy bước hẹn hò, gặp mặt hai bên gia đình thì cô nàng tuyển thẳng luôn.
Aki nghĩ rằng…Bán cho Draken nuôi thì biết đâu Takemichi lại thành mĩ nhân.
Takemichi dù chưa hiểu lắm nhưng không có ý kiến gì, cậu thấy vui vì Aki mở lòng với một người tuyệt vời như Draken. Hắn sẽ dạy được Aki nhiều thứ.
Chỉ là…nếu những việc đó đi kèm theo một Aki ngoan ngoãn, hiền lành. Thanh kiếm của Takemichi đã thay đổi rồi. Mặc dù cô vẫn rất nghe lời cậu nhưng Aki đã không còn ngây thơ nữa.
Điển hình như câu nói vừa nãy. Trời ạ, ngày trước Aki có biết chửi thề là cái gì đâu.
Draken, mày dạy gì Aki vậy hả ?
Takemichi để ý từ lúc quyết chiến rồi. Aki đã trở nên đàn ông, mạnh mẽ và ngầu hơn cả cậu rồi. Biểu hiện ngày đó của cô đúng là chất hơn nước cất.
Không chỉ tính cách, hay việc đối nhân xử thế thay đổi. Ngoại hình của Aki cũng quay như chong chóng. Sau khi tỉnh dậy khỏi đợt “chữa trị”, Aki thẳng tay cắt phăng mái tóc đỏ dài thướt tha, cô nói những sợi tóc này là một loại nghiệp chướng.
Aki cắt thành kiểu tóc wolf cut dài ngang vai, trông cô trở nên hoang dã và nam tính hơn. Nhìn giống một anh chàng mạnh mẽ đẹp trai, cá tính hơn là một cô gái.
“Takemicchi, Aki ! Bọn tao lại đến rồi này !” Mikey hớn hở đạp tung cửa bước vào. Theo sau là Draken, Mitsuya, Baji, Chifuyu, Kazutora, Pachin và Peyan nữa.
“Mày cắt tóc à, Aki ?” Baji hỏi. Mấy hôm vừa rồi mải cùng Kazutora chăm sóc Shinichiro nên hắn không thể sang thăm được.
“Nhìn cháy không ?” Aki xoa xoa mái tóc lộn xộn, rối bù xù của mình rồi cười khẩy một cái. Mái tóc đỏ rực lửa như lá phong, giờ cắt sang kiểu này trông như con cáo đỏ hoang dã.
Quả đầu này mà không cháy thì đời không nể.
“Cháy cái khỉ ấy, tao mà không sửa cho mày thì còn lâu nó mới đẹp như này.” Draken đánh bốp vào đầu Aki một cái. Hắn đã hoảng hốt đến mức nào khi Takemichi điện bảo hắn mau đến ngăn Aki lại.
Đến nơi thì thấy mái tóc ngắn cũn cỡn của Aki, hắn đành cắn răng lấy kéo tỉa lại cho cô nàng.
“Hôm đó mà không có Draken chắc mày cạo đầu luôn quá.” Takemichi nhớ lại hôm đó mà hết hồn. 3h sáng tỉnh giấc vì tiếng thì thầm của ai đó, mở mắt thấy một cô gái che kín mặt bằng tóc, đứng thù lù ở trước gương cầm kéo cắt từng mảng tóc. Miệng lẩm bẩm, răng nghiến vào nhau kêu ken két: “Thứ xấu xí bẩn thỉu….nghiệp chướng chết tiệt !“
Takemichi còn tỉnh táo mà gọi Draken may rồi.
“Không sao, có cạo đầu thì đại tỷ luôn ngầu.” Peyan hét lên.
Sau màn giới thiệu ngầu lòi kia, lũ người Touman hay gọi Aki là “Đại tỷ”. Nghe chất chơi đấy nên Aki để nguyên cho gọi.
“Bạn tao phải máu mặt thế mới xứng tầm.” Pachin cười ha hả đập tay với Aki.
Xem thêm : App Nhắn Tin Với Người Lạ
Tổ hợp ba người này cũng ghê lắm, hơn cả bộ ba bảo mẫu kia.
Quậy phá, đấm nhau với các bang khác phải gọi là thôi rồi lượm ơi. Đi đến chỗ nào là thành chiến trường chỗ đó. Tam Phiên giờ thành phiên đội của thần chiến tranh rồi.
“Lũ này…” Phó Tổng bất lực, còn bang chủ thì bất lương.
Cứ thế suốt ngày đi quẩy với lũ này…
“Mai hai đứa mày xuất viện rồi đúng không ?” Mitsuya hỏi, không quan tâm đến ba người có bộ não đơn bào kia. Mặc dù một trong số đó có học trò được hắn đích thân dạy may vá.
“Ừ, cuối cùng cũng thoát khỏi chốn địa ngục này.” Takemichi sung sướng vươn vai, vươn cổ. Cậu “Ah” lên một tiếng cao vút thể hiện sự hạnh phúc của mình. Aki ở bên cạnh cũng gật đầu đồng tình.
Ở trong này lâu thêm 1 ngày nữa thì họ sẽ nôn mất.
“Trùng hợp đêm mai sẽ họp bang. Trận này Touman thắng đậm rồi đó, Takemicchi !” Mikey nhe răng cười hờ hờ với cậu.
“Hiểu rồi, tao và Aki sẽ đến.” Takemichi cười mỉm. Mọi chuyện nên giải quyết cho xong chứ nhỉ.
Sau một hồi ồn ào, các thanh niên bất lương kia cuối cùng cũng chịu về nhà trước sự thúc giục của Draken và Mitsuya. Những bệnh nhân và các y tá phòng bên cũng thở phào nhẹ nhõm khi mấy thanh niên đáng sợ kia về nhà.
Sáng ngày hôm sau, Takemichi sau khi về nhà đã đưa ra một quyết định. Cậu sờ tóc mình một hồi lâu rồi nói với Aki:
“Nhuộm đen cho tao đi.”
Aki quay ra, thấy vẻ quyết tâm thay đổi ngoại hình cháy bỏng của Takemichi thì gật đầu đồng ý. Cô chạy đi mua thuốc nhuộm tóc, sở dĩ không đi tiệm làm vì họ hết tiền rồi.
Takemichi và Aki không một xu dính túi.
Ngày xưa, “Takemichi” hay đi làm mấy công việc phạm pháp để kiếm tiền. Nhiều đến nỗi tưởng là tiêu không hết, ấy vậy mà sau đợt vài ngày ở bệnh viện thôi mà họ đã hết sạch tiền.
Phí “chữa trị”, ăn ở ngày ba bữa tại phòng V.I.P.
Bệnh viện hút cả máu lẫn thịt của hai con người nhân tạo đáng thương.
Hai con đỗ nghèo khỉ nương tựa vào nhau. Aki dùng số tiền tiết kiệm cuối cùng mua thuốc nhuộm tóc cho Takemichi. Nhuộm mà không đẹp thì còn cái nịt.
“Tại sao lại muốn nhuộm lại tóc ?” Cô hỏi.
“Muốn thay đổi hình ảnh cho phù hợp, mọi chuyện sau này sẽ không còn bình yên nữa.” Takemichi đã chuẩn bị tinh thần rồi. Cậu sắp bước chân vào con đường không đơn giản nên muốn bắt đầu bằng việc gì đó bình thường một chút.
Takemichi nhớ mái tóc đen của mình, cậu nghĩ mình nên nuôi dài nó.
“Tao muốn xăm hình.” Takemichi phấn khích nói.
“Hết tiền rồi cha nội.” Aki lạnh nhạt đáp.
Cô còn đang nghĩ nên sống sao với ngày tháng sau này ? Đồ ăn trong tủ lạnh sau nửa ngày sẽ hết vì sức ăn kinh khủng của Takemichi.
Takemichi phồng má, thôi thì đợi kiếm tiền xong rồi xăm cũng được. Không biết cậu nên xăm chỗ nào đây ta ?
Hóng quá ~
Buổi tối 8h tại đền Musashi, Draken thông báo buổi họp bang bắt đầu. Cũng chỉ là nói về kết quả trận quyết chiến, nội dung thế nào thì Takemichi cũng đoán đại được gần hết.
Kazutora từ nay sẽ lãnh đạo Nhất Phiên Đội với Baji, các thành viên Ba Lưu Bá La thì về dưới trướng Lục Phiên Đội của Kisaki. Đội này cũng là đội có số lượng người hùnh hổ nhất trong tất cả các đội. Từ Moebius và đến Ba Lưu Bá La đều thuộc phiên đội này.
“Như mọi người đã biết, Hanagaki Takemichi đã có đưa ra một điều kiện trước khi trận quyết chiến bắt đầu. Chính là việc tham gia vào bang thắng cuộc….” Draken trình bày rõ ràng và mạch lạc.
“BẮT ĐẦU TỪ NGÀY HÔM NAY, THIÊN SỨ SẼ LÀ MỘT PHẦN CỦA TOUMAN. HANAGAKI TAKEMICHI, CHÍNH THỨC TRỞ THÀNH THÀNH VIÊN CỦA TOKYO MANJI !!!”
Tiếng hò hét vang lên. Mọi người đều sung sướng và cao hứng khi một con quái vật tưởng chừng sẽ chẳng thuộc về băng đảng nào, giờ đây sẽ trở thành một phần của Touman.
Đây chính là tin sốt dẻo trong giới bất lương. Touman từ nay sẽ càng ngày càng lớn mạnh, với sức mạnh của Hanagaki Takemichi thì sớm muộn họ cũng sẽ trở thành băng đảng đứng đầu Tokyo.
“Còn một chuyện nữa, mời đội trưởng Lục Phiên Kisaki Tetta báo cáo !”
“Tôi muốn đề cử Hanagaki-san lên làm đội trưởng Lục Phiên.”
Lời thông báo trịnh trọng hướng về Takemichi. Người chàng trai từ nãy giờ đang ngồi thảnh thơi ở bậc cầu thang, trong lòng cậu là một con mèo đen tuyền bí ẩn với đôi mắt dị sắc. Một bên có màu xanh lam, bên còn lại là mà vàng kim. Lông nó rất dài và cực kì dày, lại còn bù xù lên như con sư tử nhỏ. Nghĩ đến đây, ánh mắt tất cả hơi hướng về phía Aki.
Quả bờm giống nhau thật…
Đuôi trông như cái chối lớn dựng đứng lên, khẽ cuốn lấy cánh tay thon dài của Takemichi. Nhận thấy có ánh mắt hướng về mình, cậu cũng ngẩng mặt lên và ậm ừ một tiếng:
“Hử ?”
“Kisaki muốn đề cử mày trở thành đội trưởng Lục Phiên. Ý kiến mày thế nào, Takemicchi ?” Mikey hỏi.
Takemichi nhìn sang Kisaki, cười nhếch mép một cái rồi gật đầu. Tên điên này đúng là…Thực sự hắn trao hết mọi thứ hắn có cho Takemichi kìa.
Thế giới song song cũng có cái tiện đấy chứ.
“Vậy từ nay, Takemichi sẽ là đội trưởng Lục Phiên Đội. Buổi họp đến đây thôi. GIẢI TÁN !”
Sau buổi họp, Mikey định bảo Takemichi đi về cùng với hắn nhưng cậu lại khéo léo từ chối. Còn một số việc Takemichi cần giải quyết nên cậu chưa thể về ngay được.
Mikey nghe vậy cũng không nán lại, hắn biết là mình không thể lúc nào cũng mè nheo cậu làm theo ý hắn được.
“Kisaki, tập trung tất cả lại.”
“Rõ.”
350 người…tổng cộng hết tất cả thành viên của Ba Lưu Bá La và Moebius. Đúng mà khủng bố thật mà, Takemichi chưa từng dẫn dắt một đội lớn như thế này bao giờ.
Rắc rối rồi đây. Sai một ly là đi một dặm luôn đó.
“Nói ngắn gọn xúc tích cho dễ hiểu nhá…” Takemichi ngồi chễm chệ trên cao, đôi mắt xanh trở nên nổi bật trong màn đêm đen. Giống như thú săn mồi, ánh mắt toát ra sự lạnh lẽo như băng tuyết, quyền lực như một vị chúa tể. Vẻ mặt bất cần đời, phóng đãng của Takemichi càng làm cậu trông rất kiêu ngạo.
Đó là những gì mọi người nghĩ…Thực tế thì nó đơn giản hơn nhiều.
Takemichi chỉ đang buồn ngủ thôi.
Vì buồn ngủ nên mắt nó mới lờ đờ thiếu sức sống, Takemichi không biểu cảm nhiều vì cậu quá buồn ngủ rồi. Thế nó mới sinh ra vẻ khó gần như vậy.
“Trong phiên đội này có ba điều luật chúng mày tuyệt đối không được phạm phải.” Takemichi nói, mắt lướt một lượt rồi dừng lại ở phía Hanma.
“Điều 1: Không đả thương đến người cùng đội hay là những thành viên của đội khác. Cấm đánh nhau, tranh chấp nội bộ.”
“Nếu có mâu thuẫn thì hãy động não mà nghĩ cách giải quyết trong hoà bình. Bí quá thì đi tìm giúp đỡ, tuyệt đối không đánh nhau.”
Takemichi nhìn Hanma, ý muốn nói là: Nếu mày dám tổ chức mấy cuộc đánh nhau mua vui thì mày chết với tao, con trai ạ.
“Điều 2: Không phản bội, lừa dối.”
“Đây là chuyện mà tao ghét nhất. Nếu tao phát hiện chúng mày nói dối nửa lời thì tao kêu Hanma ra bẻ răng đấy. Còn phản bội, chính là một sự lựa chọn chúng mày.”
“Tao không cần biết trước đây chúng mày theo ai hay làm những cái gì, nhưng nếu đã lựa chọn phản bội tao thì cũng đừng mong có một cái kết đẹp.”
Cơn gió lạnh thổi quá khiến sống lưng của mấy kẻ đứng dưới run lên bần bật. Chúng cũng chẳng biết rõ là do gió quá lạnh hay người ngồi trên quá đáng sợ nữa.
“Điều cuối: Trong bất kì trường hợp nào, cũng không được phép…TUYỆT ĐỐI KHÔNG ĐƯỢC PHÉP ĐỤNG ĐẾN NGƯỜI VÔ TỘI, KHÔNG CÓ BẤT KÌ LIÊN QUAN GÌ ĐẾN NHỮNG TRẬN CHIẾN HAY NỘI BỘ CỦA TOUMAN HAY GIỚI BẤT LƯƠNG.”
Nghe Takemichi nhấn mạnh, họ cũng hiểu rõ mức độ nghiêm trọng nếu phạm phải điều luật cấm kị cuối cùng này.
Nhẹ là vô viện, nặng thì vô hòm và lên bàn thờ ngắm gà khoả thân.
“Đơn giản thế thôi…Có câu hỏi nào không ?”
Takemichi mong bọn họ đừng thắc mắc gì, bởi vì cậu buồn ngủ quá rồi. Muốn về nhà chui vô giường, đập đầu vào gối và bất tỉnh đến sáng hôm sau.
Không gian im lặng kéo dài, Takemichi tự hiểu là họ cũng chẳng có thắc mắc gì nữa. Cậu xua tay ra lệnh giải tán, nhà người nào về nhà người nấy.
“À đợi đã, còn chuyện nữa….”
“…” Mấy người kia vừa đi được vài bước thì quay phắt lại, chấn chỉnh lại thế đứng.
“Lục Phiên Đội tồn tại theo tiêu chí một người vì mọi người. Nếu bất kì ai trong đội có uất ức gì thì mở mồm ra. Nghe hiểu chứ ?”
“Rõ !” Tất cả hô lớn. Nghe cậu nói vậy, họ đều có cảm giác mình theo đúng người rồi. Hanagaki Takemichi sẽ không để người của mình chịu uất ức, cho dù là một chuyện nhỏ cũng không được.
Giải tán xong xuôi, Takemichi chuẩn bị đi về thì có tiếng gọi lại.
“Hanagaki-san.”
Takemichi quay đầu, thấy Kisaki và Hanma đang nhìn mình.
“Cứ gọi Takemichi là được rồi.”
“….”
Ba đôi mắt nhìn nhau, Aki lặng lẽ quan sát từng người. Bầu không khí không căng thẳng nhưng cảm giác thật ngượng ngùng.
“Ra ngoài trước đi, Aki.”
Thiếu nữ tóc đỏ gật đầu, đi ra ngoài chờ đợi.
“Mày định làm thế thật sao, Takemichi ? ” Hanma hỏi.
Hắn khá bất ngờ khi buổi tối muộn sau lúc Takemichi phẫu thuật xong thì hắn cùng Kisaki được cậu gọi đến bệnh viện.
Takemichi muốn dấn thân vào thế giới người lớn, hay nói cách khác chính là “tội phạm”. Takemichi kể cho họ về kẻ đứng đằng sau hai phát bắn đó, chính là người ngày xưa bắt cóc họ.
“Tên khốn bắt cóc tao và Micchi-chan đã phát hiện ra bọn tao. Hắn ta muốn bắt tao và Micchi-chan một lần nữa.”
“Để giết chết hắn thì tao cần có một thế lực hùng mạnh và chúng mày sẽ là những yếu tố giúp tao có được điều đó.” Takemichi gằn giọng.
Lúc đó, Takemichi đã nói vậy với đôi mắt hận thù. Bọn hắn chẳng biết kẻ đó là ai ? Bắt cóc Takemichi và Aki với mục đích gì ? Tại sao sau nhiều năm trôi qua lại muốn thủ tiêu hai người họ ?
Những năm bị bắt cóc đó đã có chuyện gì khiến họ hận thù đến mức muốn giết “kẻ đó” nhiều đến vậy ?
“Sao vậy ? Không đủ thú vị à ?” Takemichi hỏi ngược lại. Thế này thôi cũng đủ để hai kẻ kia biết cậu thực sự nghiêm túc về truyện này.
“Bọn tao sẽ trung thành với mày, Takemichi.”
“Không cần nói miệng, hãy dùng hành động để chứng minh rồi tao sẽ đặt lòng tin vào chúng mày.” Takemichi mỉm cười. Cậu nhìn lên bầu trời suy nghĩ điều gì đó có vẻ thú vị, một lúc lâu liền kêu lên một tiếng.
“Có một vài người tao muốn chúng mày chiêu mộ về. Hãy rủ cả Aki đi cùng, cô ấy biết họ là ai.” Takemichi thích thú nói. Ở thế giới này thì cậu vẫn muốn đồng hành cùng họ.
“Tao biết rồi.”
“Giữ bí mật tuyệt đối, ngoài chúng ta ra thì không ai được phép biết về chuyện này.”
Kisaki và Hanma gật đầu rồi rời đi.
Takemichi đi ra ngoài, Aki đang ngồi ăn mì ở cửa hàng tiện lợi gần đó. Thấy Takemichi bước ra, cô liền hỏi:
“Họ nói gì ?”
“Tất nhiên là đồng ý.” Takemichi trả lời.
“Tao không ngờ mày lại chọn kẻ thù ở kiếp trước của mình trở thành quân cờ đầu tiên.” Aki húp nước mì, thở ra một hơi khói nóng.
“Kisaki và Hanma là người tuyệt vời. Một kẻ có sức mạnh và người còn lại thì có đầu óc. Họ là bộ đôi sẽ mang lại nhiều lợi ích, cùng phe sẽ tăng khả năng thắng lợi của chúng ta hơn.” Takemichi nói. Cậu thực sự không tìm được cặp đôi nào vừa thông minh, xảo quyệt, ranh ma như Kisaki và Hanma.
Họ chính là người năm lần bảy lượt xoay cậu như chong chóng ở thế giới cũ mà.
“Thật phấn khích quá đi.” Aki cười ha hả, nhảy cẫng lên vì vui sướng.
“Bình tĩnh, mọi thứ còn chưa bắt đầu. Chúng ta phải thu thập đủ quân cờ đã.” Takemichi cười tà mị. Đôi mắt của kẻ săn mồi một lần nữa sáng lên.
“Kế Hoạch Tự Sát” – Takemichi sẽ trao tính mạng của mình vào tay tử thần. Dấn thân vào thế giới chỉ có súng đạn và mùi máu tanh nồng. Cậu nhất định sẽ trả đủ những gì mình phải chịu đựng.
Trong bàn cờ này, ai sẽ là kẻ thắng đây ?
Bác sĩ, một ngày nào đó tôi nhất định sẽ cắm thanh kiếm của mình xuyên qua lồng ngực bẩn thỉu đấy của ông.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Quả đầu không cháy đời không nể của Aki. Đủ 18 tuổi tui cũng phải làm quả cháy như này ╰(▔∀▔)╯Kể cho các cô chuyện ly kỳ. Izana báo mộng cho tui. ♡(> ਊ<)♡Chiều nay lúc 2h30 tui có bài ktr Văn. Sáng tui làm đề cương rồi ôn bài ngon nghẻ rồi. Má nó, chả biết ma xui quỷ khiến thế nào mà tui đi ngủ đéo đặt báo thức. Trong giấc mộng, Izana hiện hồn về đá vào mặt tui cái khiến tui tỉnh cmn ngủ. 。゚(TヮT)゚。Lần đầu tiên mơ thấy anh, chưa kịp tâm sự tuổi hồng mà anh đã đá tui sml rồi. ヽ(*・ω・)ノHốt cả hền mở điện thoại xem giờ thì thấy 2h40. Tui phi như bay vào Google Meet. Vì quá muộn nên tui viết bài văn nghị luận 600 từ và văn phân tích trong vòng 45′ đầu giờ rồi mới làm phần đọc hiểu. Đm, cảm ơn anh vì đã thức tỉnh tui Izana. Nếu được thì anh độ tui qua môn luôn nhá (⌣_⌣”)Nếu tui sắp thi xong thì sẽ ra chap đều hơn. Chủ yếu là ngọt thui cho vui nhà vui cửa ♡˖꒰ᵕ༚ᵕ⑅꒱
Nguồn: https://tipstech.vn
Danh mục: Tin Công Nghệ