• Skip to main content
  • Skip to secondary menu
  • Giới Thiệu
  • Điều khoản và Điều kiện
  • Chính sách bảo mật
  • Miễn Trừ Trách Nhiệm
  • Liên Hệ
TipsTech.vn

TipsTech.vn

Thông tin và Thủ thuật công nghệ

  • Khám Phá
  • Apps & Game
  • Thủ Thuật
  • Công Nghệ
  • Mobile
  • Đồ Chơi Số
  • Thêm
    • Đồ Gia Dụng
    • Phim Ảnh
    • Crypto
    • Cosplay
    • Esports
    • Gift Code
Home » Giải ngố về quá trình từng được quân đội Mỹ phát triển từ cách đây 100 năm, có khả năng tìm ra nguồn lây COVID-19

Giải ngố về quá trình từng được quân đội Mỹ phát triển từ cách đây 100 năm, có khả năng tìm ra nguồn lây COVID-19

August 15, 2022 by Trần Tiến

Nội Dung

  • Công cụ này được phát triển cách đây khoảng 100 năm bởi quân đội Mỹ, nhằm hạn chế sự lây lan của các bệnh lây truyền qua đường tình dục.
Rate this post

Công cụ này được phát triển cách đây khoảng 100 năm bởi quân đội Mỹ, nhằm hạn chế sự lây lan của các bệnh lây truyền qua đường tình dục.

Bạn có thể đã nghe nói về “theo dõi liên hệ”, một quy trình cần thiết để tìm tất cả những người có nguy cơ nhiễm COVID-19. Công việc này thường do ban chỉ đạo phòng chống dịch quốc gia hoặc bộ y tế các nước thực hiện.

Họ sẽ thành lập một số nhóm theo dõi, là “thám tử“Điều tra lịch sử đi lại và tiếp xúc của các trường hợp dương tính với COVID-19. Cùng với việc phân biệt xã hội, truy tìm tiếp xúc đã chứng minh được hiệu quả của nó trong việc kiểm soát dịch bệnh ở một số quốc gia.

Vì vậy, theo dõi liên hệ hoạt động như thế nào? Chúng ta cùng tìm hiểu trong bài viết dưới đây nhé.

Một trò đùa về quy trình được quân đội Mỹ phát triển cách đây 100 năm, có khả năng tìm ra nguồn lây nhiễm COVID-19 - Ảnh 1.

Theo dõi địa chỉ liên hệ

Virus SARS-CoV-2 gây ra COVID-19 vẫn còn trong đường hô hấp và lây lan khi người bị nhiễm bệnh ho, hắt hơi, nói chuyện hoặc thậm chí hít thở. Trong quá trình này, chúng phát tán các giọt chứa vi rút vào không khí và ra các bề mặt xung quanh.

Do đó, một người có thể bị nhiễm COVID-19 khi nói chuyện với một người tích cực, đứng hoặc ngồi gần họ. COVID-19 cũng có thể lây lan gián tiếp qua các bề mặt bị ô nhiễm và các đồ vật do người bệnh cầm nắm.

Điều này đặt ra những thách thức đối với việc truy tìm tất cả những người có nguy cơ lây truyền từ một người dương tính với COVID-19 đi lại nơi công cộng.

Tại Singapore, kể từ khi trường hợp COVID-19 đầu tiên được xác nhận, Bộ Y tế đã triển khai bộ phận truy tìm liên lạc gồm 10 nhóm nhỏ để thực hiện việc tìm kiếm những người có nguy cơ lây nhiễm. tiếp theo.

Mục tiêu là tìm:

– Bệnh nhân tích cực đã gặp và nói chuyện với ai trong thời gian gần đây? Họ gặp nhau và nói chuyện trong hay ngoài phòng?

– Làm thế nào để họ bắt tay hoặc tương tác trong quá trình này?

– Nếu bệnh nhân đã từng ngồi trong không gian kín như máy bay, giảng đường, nhà hàng,… thì những người ngồi gần họ là ai?

– Bệnh nhân tích cực đã bao giờ đến một nơi tụ tập đông người, chẳng hạn như một trận đấu bóng đá?

Câu đố về quy trình được quân đội Mỹ phát triển cách đây 100 năm, có khả năng tìm ra nguồn lây nhiễm COVID-19 - Ảnh 2.

Tại Úc, Bộ Y tế Queensland đã tóm tắt ngắn gọn quy trình truy tìm tiếp xúc, theo các hướng dẫn của Mạng lưới Quản lý Bệnh Truyền nhiễm:

“Những người tiếp xúc gần là những người đã tiếp xúc trực tiếp với một trường hợp dương tính với COVID-19 trong khoảng thời gian dài hơn 15 phút hoặc những người đã ở chung một không gian kín với một trường hợp dương tính COVID-19 trong hơn 2 giờ.

Chúng tôi không tìm kiếm những người chỉ đi ngang qua bệnh nhân trên đường phố hoặc trong một cửa hàng, vì rủi ro trong những tình huống này là cực kỳ thấp.

Nếu bạn đã tiếp xúc gần gũi với một người đã được xác nhận là có virus coronavirus mới, bạn cần phải tự cách ly trong 14 ngày kể từ lần tiếp xúc cuối cùng với họ. Nếu bạn bắt đầu cảm thấy không khỏe trong thời gian đó, hãy đến gặp bác sĩ ngay lập tức. ”

Câu đố về quy trình được quân đội Mỹ phát triển cách đây 100 năm, có khả năng tìm ra nguồn lây nhiễm COVID-19 - Ảnh 3.

Tại Việt Nam, quy trình phân loại bệnh nhân theo tiếp xúc được Bộ Y tế chia thành các bước. F0 là những người có kết quả xét nghiệm dương tính với COVID-19. Những người tiếp xúc gần với F0 là F1 (người bị nghi ngờ). Những con cho F1 được F2; tương tự những con tiếp xúc với F2 là F3.

Mỗi F có các khuyến cáo khác nhau về cách ly để phòng chống dịch, và phải thông báo cho các F khác về tình trạng của họ.

Tại Singapore, quốc gia có kinh nghiệm về dịch SARS và H1N1 và đang quản lý tốt dịch COVID-19, quy trình truy tìm tiếp xúc cũng đã được Bộ Y tế triển khai hiệu quả:

Quy trình theo dõi bệnh nhân COVID-19 của Singapore

Mỗi bệnh nhân COVID-19 ở Singapore khi nhập viện đều được nhân viên y tế phỏng vấn để theo dõi lịch sử đi lại và phơi nhiễm của họ. Quá trình vẽ một “bản đồ hoạt động”bao gồm tất cả những nơi họ đã đến, những người họ đã gặp.

Sau đó “thám tử” Theo dõi sẽ tìm cách liên hệ với tất cả các trường hợp “Liên hệ chặt chẽ“với bệnh nhân và hỏi thăm sức khỏe của họ. Nếu bệnh nhân khỏe, họ được yêu cầu tự cách ly tại nhà trong 14 ngày, hoặc đến cơ sở cách ly tập trung của nhà nước.

Nếu một người tiếp xúc gần có các triệu chứng của COVID-19, họ phải nhập viện ngay lập tức, cách ly trong phòng riêng và lấy mẫu xét nghiệm. Bộcái chết“Việc truy tìm tiếp xúc cũng cần đặc biệt chú ý đến những đối tượng có nguy cơ cao trong danh sách của nó, bao gồm cả người già và những người có bệnh lý tiềm ẩn, những người bị suy giảm miễn dịch.

Một vũ khí mạnh mẽ để chống lại bệnh dịch

Trước đây, theo dõi tiếp xúc đã được sử dụng để quản lý nhiều bệnh truyền nhiễm, bao gồm HIV, viêm màng não và những bệnh khác. Nó là một công cụ mạnh mẽ được phát triển gần một thế kỷ trước, ban đầu để hạn chế sự lây lan của các bệnh lây truyền qua đường tình dục trong quân đội Hoa Kỳ.

Xem thêm:  Câu hỏi về mức lương thực ra là một cái bẫy phỏng vấn, bạn đã biết cách trả lời nó chưa?

Khi theo dõi tiếp xúc được áp dụng cho mọi bệnh nhân COVID-19, nó sẽ giúp giảm (nhưng không ngăn chặn hoàn toàn) sự lây lan của vi rút. Điều quan trọng cần nhớ là có thể gần một nửa số người bị nhiễm không có triệu chứng gì.

Mục đích của việc theo dõi tiếp xúc là tìm ra những người đó và yêu cầu họ tự cách ly để không vô tình lây nhiễm cho người khác.

Tuy nhiên, hiệu quả của công tác này phụ thuộc nhiều vào kỹ năng, trình độ, năng lực của lực lượng theo dõi. Liệu người liên lạc thân thiết đã được gọi có tuân theo các khuyến nghị cách ly một cách chính xác hay không cũng là một tình huống khó xử.

Tuy nhiên, ở những quốc gia có khả năng truy tìm tiếp xúc tốt này, dịch COVID-19 đã được quản lý khá tốt. Cùng với sự xa rời xã hội hay xa cách xã hội, truy tìm dấu vết là một công cụ để quản lý dịch COVID-19, một vũ khí rất hiệu quả mà chúng ta có để chống lại virus.

Một câu đố về quy trình được phát triển bởi quân đội Mỹ cách đây 100 năm, có khả năng tìm ra nguồn lây nhiễm COVID-19 - Ảnh 6.

Tham khảo Cuộc đối thoại


Vừa rồi, bạn vừa mới đọc xong bài viết về
Giải ngố về quá trình từng được quân đội Mỹ phát triển từ cách đây 100 năm, có khả năng tìm ra nguồn lây COVID-19

tại Tips Tech.
Hy vọng rằng những kiến thức trong bài viết
Giải ngố về quá trình từng được quân đội Mỹ phát triển từ cách đây 100 năm, có khả năng tìm ra nguồn lây COVID-19

sẽ làm cho bạn để tâm hơn tới vấn đề
Giải ngố về quá trình từng được quân đội Mỹ phát triển từ cách đây 100 năm, có khả năng tìm ra nguồn lây COVID-19

hiện nay.
Hãy cũng với Tip Techs khám phá thêm nhiều bài viết về
Giải ngố về quá trình từng được quân đội Mỹ phát triển từ cách đây 100 năm, có khả năng tìm ra nguồn lây COVID-19

nhé.

Bài viết
Giải ngố về quá trình từng được quân đội Mỹ phát triển từ cách đây 100 năm, có khả năng tìm ra nguồn lây COVID-19

đăng bởi vào ngày 2022-08-15 07:20:54. Cảm ơn bạn đã bỏ thời gian đọc bài tại Tips Tech

Nguồn: genk.vn

Xem thêm về
Giải ngố về quá trình từng được quân đội Mỹ phát triển từ cách đây 100 năm, có khả năng tìm ra nguồn lây COVID-19

#Giải #ngố #về #quá #trình #từng #được #quân #đội #Mỹ #phát #triển #từ #cách #đây #năm #có #khả #năng #tìm #nguồn #lây #COVID19
Công cụ này đã được phát triển từ khoảng 100 năm trước bởi quân đội Mỹ, để hạn chế sự lây lan của bệnh truyền qua đường tình dục.

#Giải #ngố #về #quá #trình #từng #được #quân #đội #Mỹ #phát #triển #từ #cách #đây #năm #có #khả #năng #tìm #nguồn #lây #COVID19

Có thể bạn đã nghe về “theo dấu tiếp xúc”, một quá trình cần thiết để tìm ra tất cả những người có nguy cơ lây nhiễm COVID-19. Công tác này thường được thực hiện bởi ban chỉ đạo phòng chống dịch quốc gia hoặc bộ y tế các nước. Họ sẽ lập ra một số đội theo dấu, là những “thám tử” điều tra lịch sử đi lại và tiếp xúc của các ca bệnh dương tính với COVID-19. Cùng với giữ khoảng cách xã hội, theo dấu tiếp xúc đã chứng minh sự hiệu quả của nó trong việc kiểm soát dịch bệnh ở một số quốc gia. Vậy, quá trình theo dấu tiếp xúc diễn ra như thế nào? Hãy cùng tìm hiểu trong bài viết dưới đây. Theo dấu tiếp xúc Virus SARS-CoV-2 gây ra dịch COVID-19 tồn tại trong đường hô hấp và lây lan khi người bệnh ho, hắt hơi, nói chuyện, hoặc thậm chí là hít thở. Trong quá trình đó, họ phân tán các giọt bắn chứa virus ra không khí và rơi xuống các bề mặt môi trường xung quanh. Do đó, một người có thể bị nhiễm COVID-19 khi nói chuyện với một người bệnh dương tính, đứng hoặc ngồi gần họ. COVID-19 cũng có thể lây gián tiếp qua các bề mặt và vật dụng bị nhiễm virus khi người bệnh cầm vào đó. Điều này đặt ra những thách thức cho việc truy tìm tất cả những người có nguy cơ lây bệnh từ một người dương tính với COVID-19 đi lại ngoài xã hội. Tại Singapore, ngay từ khi ca nhiễm COVID-19 đầu tiên được xác nhận, Bộ Y tế nước này đã triển khai một bộ phận theo dấu tiếp xúc gồm 10 nhóm nhỏ để thực hiện công tác tìm kiếm những người có nguy cơ nhiễm bệnh tiếp theo. Mục tiêu là phải tìm ra: – Bệnh nhân dương tính đã gặp những ai, nói chuyện với những ai trong thời gian gần đây? Họ gặp nhau và nói chuyện ở bên trong hay bên ngoài một căn phòng? – Họ có bắt tay hay tương tác như thế nào trong quá trình này? – Nếu bệnh nhân từng ngồi trong một không gian kín như máy bay, giảng đường, hàng quán… ai là những người đã ngồi gần họ? – Bệnh nhân dương tính đã từng đến một sự kiện tập trung đông người nào chưa, như một trận bóng đá chẳng hạn? Tại Australia, Cơ quan Y tế Queensland đã tóm tắt ngắn gọn quy trình theo dấu tiếp xúc, theo hướng dẫn của Mạng lưới Quản lý Bệnh truyền nhiễm: “Những người tiếp xúc gần là những người đã tiếp xúc trực tiếp với một trường hợp dương tính với COVID-19 trong khoảng thời gian dài hơn 15 phút, hoặc những người đã chia sẻ một không gian kín với một trường hợp dương tính với COVID-19 trong hơn 2 giờ. Chúng tôi không tìm kiếm những người chỉ  đi qua bệnh nhân trên đường hoặc trong một cửa hàng, vì rủi ro trong những tình huống này là cực kỳ thấp. Nếu đã tiếp xúc gần với người đã được xác nhận nhiễm virus corona mới, bạn cần phải tự cách ly mình trong 14 ngày kể từ lần tiếp xúc cuối cùng với họ. Nếu bạn bắt đầu thấy không khỏe trong khoảng thời gian đó, hãy gặp bác sĩ ngay lập tức”. Tại Việt Nam, quá trình phân loại bệnh nhân theo dấu tiếp xúc được Bộ Y tế chia thành từng bậc. F0 là những người đã dương tính với COVID-19. Những người tiếp xúc gần với F0 là F1 (người nghi nhiễm). Những người tiếp xúc với F1 là F2; tương tự những người tiếp xúc với F2 là F3. Mỗi F đều có những khuyến cáo khác nhau về cách ly về phòng dịch, đồng thời phải báo cho những F khác biết về tình trạng của mình. Tại Singapore, đất nước đã có kinh nghiệm trong dịch SARS và H1N1 và đang quản lý tốt dịch COVID-19, quá trình theo dấu tiếp xúc cũng đã được Bộ Y tế thực hiện hiệu quả: Quy trình theo dấu bệnh nhân COVID-19 của Sigapore Mỗi bệnh nhân nhiễm COVID-19 ở Singapore khi nhập viện đều được phỏng vấn bởi các nhân viên y tế để truy lại lịch sử đi lại và tiếp xúc của họ. Quá trình vẽ ra một “bản đồ hoạt động”, gồm tất cả những địa điểm họ từng đến, những người họ từng gặp. Sau đó, các “thám tử” theo dấu sẽ tìm mọi cách liên lạc với tất cả các trường hợp “tiếp xúc gần” với bệnh nhân và hỏi thăm sức khỏe của họ. Nếu người đó còn khỏe, họ được yêu cầu tự cách ly ở nhà trong 14 ngày, hoặc đến cơ sở cách ly tập trung của chính phủ. Nếu người tiếp xúc gần có triệu chứng COVID-19, họ ngay lập tức được nhập viện, cách ly tại phòng riêng và lấy mẫu xét nghiệm. Những “thám tử” theo dấu tiếp xúc cũng cần đặc biệt để ý đến những đối tượng có nguy cơ cao trong danh sách của mình, bao gồm người già và người mắc bệnh nền, người bị suy giảm miễn dịch. Một vũ khí mạnh mẽ để chiến đấu với dịch bệnh Trước đây, công tác theo dấu tiếp xúc đã được ứng dụng để quản lý nhiều bệnh truyền nhiễm, bao gồm HIV, viêm màng não và các bệnh khác. Nó là một công cụ mạnh mẽ được phát triển cách đây gần một thế kỷ, ban đầu để hạn chế sự lây lan của các bệnh đường tình dục trong quân đội Mỹ. Khi quy trình theo dấu tiếp xúc được áp dụng cho mọi bệnh nhân COVID-19, nó sẽ giúp giảm (nhưng không hoàn toàn chấm dứt) sự lây lan của virus. Điều quan trọng cần nhớ là có thể có gần một nửa số người nhiễm bệnh không hề có triệu chứng. Theo dấu tiếp xúc mục đích là để tìm thấy những người đó và yêu cầu họ tự cách ly để không vô tình lây bệnh cho người khác.  Tuy nhiên, hiệu quả của công tác này phụ thuộc nhiều vào kỹ năng, trình độ và năng lực của lực lượng theo dấu. Người tiếp xúc gần đã được gọi điện có thực hiện đúng khuyến cáo cách ly hay không cũng là một vấn đề nan giải. Tuy nhiên, ở các quốc gia làm tốt công tác theo dấu tiếp xúc này, dịch COVID-19 đã được quản lý khá tốt. Cùng với giãn cách hay giữ khoảng cách xã hội, theo dấu là một công cụ quản lý dịch COVID-19, một thứ vũ khí rất hiệu quả mà chúng ta đang có để chiến đấu lại với virus. Tham khảo Theconversation[Chùm ảnh vui] Cuộc sống của các siêu anh hùng khi tự cách ly tại nhà: Cap giặt quần áo xong đưa Wonder Woman phơi hộ

Xem thêm:  Bị nhốt trong ô tô nhà hàng xóm, chú mèo nhanh trí bật luôn đèn cảnh báo nguy hiểm để gọi "sen" cứu giúp

#Giải #ngố #về #quá #trình #từng #được #quân #đội #Mỹ #phát #triển #từ #cách #đây #năm #có #khả #năng #tìm #nguồn #lây #COVID19
Công cụ này đã được phát triển từ khoảng 100 năm trước bởi quân đội Mỹ, để hạn chế sự lây lan của bệnh truyền qua đường tình dục.

#Giải #ngố #về #quá #trình #từng #được #quân #đội #Mỹ #phát #triển #từ #cách #đây #năm #có #khả #năng #tìm #nguồn #lây #COVID19

Có thể bạn đã nghe về “theo dấu tiếp xúc”, một quá trình cần thiết để tìm ra tất cả những người có nguy cơ lây nhiễm COVID-19. Công tác này thường được thực hiện bởi ban chỉ đạo phòng chống dịch quốc gia hoặc bộ y tế các nước. Họ sẽ lập ra một số đội theo dấu, là những “thám tử” điều tra lịch sử đi lại và tiếp xúc của các ca bệnh dương tính với COVID-19. Cùng với giữ khoảng cách xã hội, theo dấu tiếp xúc đã chứng minh sự hiệu quả của nó trong việc kiểm soát dịch bệnh ở một số quốc gia. Vậy, quá trình theo dấu tiếp xúc diễn ra như thế nào? Hãy cùng tìm hiểu trong bài viết dưới đây. Theo dấu tiếp xúc Virus SARS-CoV-2 gây ra dịch COVID-19 tồn tại trong đường hô hấp và lây lan khi người bệnh ho, hắt hơi, nói chuyện, hoặc thậm chí là hít thở. Trong quá trình đó, họ phân tán các giọt bắn chứa virus ra không khí và rơi xuống các bề mặt môi trường xung quanh. Do đó, một người có thể bị nhiễm COVID-19 khi nói chuyện với một người bệnh dương tính, đứng hoặc ngồi gần họ. COVID-19 cũng có thể lây gián tiếp qua các bề mặt và vật dụng bị nhiễm virus khi người bệnh cầm vào đó. Điều này đặt ra những thách thức cho việc truy tìm tất cả những người có nguy cơ lây bệnh từ một người dương tính với COVID-19 đi lại ngoài xã hội. Tại Singapore, ngay từ khi ca nhiễm COVID-19 đầu tiên được xác nhận, Bộ Y tế nước này đã triển khai một bộ phận theo dấu tiếp xúc gồm 10 nhóm nhỏ để thực hiện công tác tìm kiếm những người có nguy cơ nhiễm bệnh tiếp theo. Mục tiêu là phải tìm ra: – Bệnh nhân dương tính đã gặp những ai, nói chuyện với những ai trong thời gian gần đây? Họ gặp nhau và nói chuyện ở bên trong hay bên ngoài một căn phòng? – Họ có bắt tay hay tương tác như thế nào trong quá trình này? – Nếu bệnh nhân từng ngồi trong một không gian kín như máy bay, giảng đường, hàng quán… ai là những người đã ngồi gần họ? – Bệnh nhân dương tính đã từng đến một sự kiện tập trung đông người nào chưa, như một trận bóng đá chẳng hạn? Tại Australia, Cơ quan Y tế Queensland đã tóm tắt ngắn gọn quy trình theo dấu tiếp xúc, theo hướng dẫn của Mạng lưới Quản lý Bệnh truyền nhiễm: “Những người tiếp xúc gần là những người đã tiếp xúc trực tiếp với một trường hợp dương tính với COVID-19 trong khoảng thời gian dài hơn 15 phút, hoặc những người đã chia sẻ một không gian kín với một trường hợp dương tính với COVID-19 trong hơn 2 giờ. Chúng tôi không tìm kiếm những người chỉ  đi qua bệnh nhân trên đường hoặc trong một cửa hàng, vì rủi ro trong những tình huống này là cực kỳ thấp. Nếu đã tiếp xúc gần với người đã được xác nhận nhiễm virus corona mới, bạn cần phải tự cách ly mình trong 14 ngày kể từ lần tiếp xúc cuối cùng với họ. Nếu bạn bắt đầu thấy không khỏe trong khoảng thời gian đó, hãy gặp bác sĩ ngay lập tức”. Tại Việt Nam, quá trình phân loại bệnh nhân theo dấu tiếp xúc được Bộ Y tế chia thành từng bậc. F0 là những người đã dương tính với COVID-19. Những người tiếp xúc gần với F0 là F1 (người nghi nhiễm). Những người tiếp xúc với F1 là F2; tương tự những người tiếp xúc với F2 là F3. Mỗi F đều có những khuyến cáo khác nhau về cách ly về phòng dịch, đồng thời phải báo cho những F khác biết về tình trạng của mình. Tại Singapore, đất nước đã có kinh nghiệm trong dịch SARS và H1N1 và đang quản lý tốt dịch COVID-19, quá trình theo dấu tiếp xúc cũng đã được Bộ Y tế thực hiện hiệu quả: Quy trình theo dấu bệnh nhân COVID-19 của Sigapore Mỗi bệnh nhân nhiễm COVID-19 ở Singapore khi nhập viện đều được phỏng vấn bởi các nhân viên y tế để truy lại lịch sử đi lại và tiếp xúc của họ. Quá trình vẽ ra một “bản đồ hoạt động”, gồm tất cả những địa điểm họ từng đến, những người họ từng gặp. Sau đó, các “thám tử” theo dấu sẽ tìm mọi cách liên lạc với tất cả các trường hợp “tiếp xúc gần” với bệnh nhân và hỏi thăm sức khỏe của họ. Nếu người đó còn khỏe, họ được yêu cầu tự cách ly ở nhà trong 14 ngày, hoặc đến cơ sở cách ly tập trung của chính phủ. Nếu người tiếp xúc gần có triệu chứng COVID-19, họ ngay lập tức được nhập viện, cách ly tại phòng riêng và lấy mẫu xét nghiệm. Những “thám tử” theo dấu tiếp xúc cũng cần đặc biệt để ý đến những đối tượng có nguy cơ cao trong danh sách của mình, bao gồm người già và người mắc bệnh nền, người bị suy giảm miễn dịch. Một vũ khí mạnh mẽ để chiến đấu với dịch bệnh Trước đây, công tác theo dấu tiếp xúc đã được ứng dụng để quản lý nhiều bệnh truyền nhiễm, bao gồm HIV, viêm màng não và các bệnh khác. Nó là một công cụ mạnh mẽ được phát triển cách đây gần một thế kỷ, ban đầu để hạn chế sự lây lan của các bệnh đường tình dục trong quân đội Mỹ. Khi quy trình theo dấu tiếp xúc được áp dụng cho mọi bệnh nhân COVID-19, nó sẽ giúp giảm (nhưng không hoàn toàn chấm dứt) sự lây lan của virus. Điều quan trọng cần nhớ là có thể có gần một nửa số người nhiễm bệnh không hề có triệu chứng. Theo dấu tiếp xúc mục đích là để tìm thấy những người đó và yêu cầu họ tự cách ly để không vô tình lây bệnh cho người khác.  Tuy nhiên, hiệu quả của công tác này phụ thuộc nhiều vào kỹ năng, trình độ và năng lực của lực lượng theo dấu. Người tiếp xúc gần đã được gọi điện có thực hiện đúng khuyến cáo cách ly hay không cũng là một vấn đề nan giải. Tuy nhiên, ở các quốc gia làm tốt công tác theo dấu tiếp xúc này, dịch COVID-19 đã được quản lý khá tốt. Cùng với giãn cách hay giữ khoảng cách xã hội, theo dấu là một công cụ quản lý dịch COVID-19, một thứ vũ khí rất hiệu quả mà chúng ta đang có để chiến đấu lại với virus. Tham khảo Theconversation[Chùm ảnh vui] Cuộc sống của các siêu anh hùng khi tự cách ly tại nhà: Cap giặt quần áo xong đưa Wonder Woman phơi hộ

Xem thêm:  5 biểu hiện của người không bao giờ có thể phất lên nổi: ở tầng càng thấp, tư duy càng hạn hẹp

Posted Under: Khám Phá

Copyright © 2023 by Tipstech.vn